Cộng Đồng Review Cộng Đồng Review Dang Thuy Duong Huyền Trần Thu Trang Nguyen Hương Bống Phạm Hoài Lyna Vân Anh Đớt By Đét La Mộc Nguyễn Minh Đức Gôn Râu Yu Mi Nhon Phương Trâm Nguyễn. Chỉ Đường. Nội dung được bảo vệ bởi. Trang. Bản Quyền Hình Ảnh; Chúng tôi là ai; Hợp Tuần này, ca sĩ Hà Thúy Anh hóa thân thành Thanh Lam trình diễn ca khúc "Không thể và có thể" của nhạc sĩ Phó Đức Phương. Nữ ca sĩ hóa trang giống Thanh Lam ở cách ăn mặc, kiểu tóc, phong cách biểu diễn "vật vã" như dốc hết tâm tư, nỗi lòng vào từng ca từ, giai điệu, biểu Nhật ký (tiếng Anh là journal) đơn giản là những dòng chữ mình viết lại mỗi ngày, kể về bất cứ điều gì mình muốn, viết lại bất cứ cái gì trong đầu mình mà mình muốn viết ra. Không nhất thiết phải hay ho như nhật ký Đặng Thùy Trâm đâu. Sách - Nhật Ký Đặng Thùy Trâm (Tái Bản) 76.000 ₫ SINH NHẬT GIẢM SỐC Zicxa books là dự án chuyên review sách được thành lập bởi doanh nhân Trương Thành Đạt, với sứ mệnh lan tỏa tri thức đến với nhiều người hơn, giúp mọi người hoàn thiện hơn kĩ năng sống lẫn nhân Cơ sở 2: Số 3 Ngõ 6, Phố Đặng Thùy Trâm, đường Hoàng Quốc Việt, Cầu Giấy, Hà nội. Điện thoại: 046 6868 362 - Hotline: 0966 026 133 Email: nhatngukosei@gmail.com Ac9hKZa. NHẬT KÝ ĐẶNG THÙY TRÂM Tác giả Đặng Thùy Trâm Biên soạn Vương Trí Nhàn Thể loại Nhật ký​ ~~~~~~~~~~ Chúng tôi đã đi không tiếc đời mình Tuổi hai mươi làm sao không khỏi tiếc Nhưng ai cũng tiếc tuổi hai mươi thì còn chi Tổ quốc Thanh Thảo Đó là lí tưởng sống cao đẹp của cả một thế hệ thanh niên trong những năm kháng chiến chống Mỹ khốc liệt mà hào hùng. Họ đã sống, chiến đấu hết mình và ngã xuống nơi chiến trường để làm nên mùa xuân trường tồn của Đất nước. Hình ảnh của họ không chỉ được khắc tạc trong thơ ca, nhạc, họa.. trong trái tim của mỗi người dân Việt Nam yêu nước mà còn hiện lên chân thực, cảm động qua những trang nhật kí. Cùng với "Mãi mãi tuổi hai mươi" của Nguyễn Văn Thạc, "Nhật kí Đặng Thùy Trâm" là nơi lưu giữ ngọn lửa không bao giờ tắt của tuổi trẻ. Tác giả, Đặng Thùy Trâm sinh ngày 26 tháng 11 năm 1942 tại Huế trong một gia đình tri thức, mẹ là dược sĩ, bố là bác sĩ ngoại khoa. Cô tốt nghiệp trường Đại học Y Hà Nội và tham gia Quân đội Nhân dân Việt Nam với tư cách là một bác sĩ quân y. Giữa bom đạn của chiến tranh chống Mỹ ác liệt, người nữ bác sĩ anh hùng ấy đã gửi lại gia đình, quê hương để ghi tên mình vào cuộc chiến, trở thành người bác sĩ cứu thương trên mảnh đất Đức Phổ, Quảng Ngãi. "Nhật ký Đặng Thùy Trâm", là cuốn nhật ký được viết bằng tay của Đặng Thùy Trâm từ ngày 8 tháng 4 năm 1968 đến ngày 20 tháng 6 năm 1970. Giữa mưa bom bão đạn và những trận càn quét của địch, Thùy Trâm vẫn hàng ngày viết nhật ký để lưu lại những kí ức chiến tranh và cũng là những lời tự thoại với chính bản thân mình. Chị bộc bạch hết suy nghĩ, nhớ thương, mong chờ của mình trên những trang giấy trắng. Cuối cùng, Đặng Thùy Trâm cũng như bao chàng trai, cô gái Việt Nam trong thời chiến, đã anh dũng hy sinh vì độc lập tự do. Cuốn nhật ký được nhặt bên thi hài của Thùy Trâm đã suýt bị người lính Mỹ ném vào lửa, nhưng một người phiên dịch đã khuyên anh ta nên giữ lại vì "trong đó có lửa". Trải qua bao nhiêu năm lưu lạc, cuốn Nhật ký Đặng Thùy Trâm đã tìm về đất mẹ và trở thành những dòng văn lay động trái tim của hàng triệu con người. Có thể xem "Nhật ký Đặng Thùy Trâm" là cuốn nhật ký của một bông hồng thép. Ở đó, đã phơi bày hiện thực tàn khốc của cuộc chiến tranh chống Mỹ. Cuốn sách giống như một thước phim đen trắng nhưng vô cùng sống động kể lại những trận đánh ác liệt, những hi sinh mất mát của quân và dân ta. Cuộc chiến càng khốc liệt thì nội tâm người lính càng biến động phong phú. Cách xa gia đình hàng ngàn cây số, suốt mấy năm trời chẳng được đón giao thừa cùng mẹ cha. Là những lúc lòng hoang hoải khi chỉ sau một đêm thức giấc, các đồng chí đã vĩnh viễn ra đi, cả công sự đã bị giặc giã đến tiêu điều. ".. nhưng sao lúc này đây mình cảm thấy thèm khát đến vô cùng bàn tay chăm sóc của một người mẹ mà thực ra là một bàn tay của người thân hay tệ hơn chỉ là một người quen cũng được. Hãy đến với mình, nắm chặt bàn tay mình trong lúc cô đơn, truyền cho mình tình thương, sức mạnh để vượt qua những chặn đường gian khổ trước mắt" Cuốn nhật ký đã làm sống lại những tâm tư của một cô gái đang trong độ tuổi đẹp nhất. Tuy mang nỗi lo lắng và niềm mong ước được trở về nhà nhưng Đặng Thùy Trâm đã gạt đi tất cả để tiếp tục cố gắng với niềm tin về một đất nước hòa bình độc lập "Địch càn lên súng nổ rần rần con vẫn cười, bình tĩnh ra công sự Địch tập kích vào căn cứ, vừa chạy địch có đêm phải ngủ rừng con cũng vẫn cười, nụ cười vẫn nở ngay cả khi tàu rọ và HU-LA quăng rocket xuống ngay trên đầu mình.. Vậy mà khi nghĩ đến gia đình, đến những người thân yêu trên cả hai miền, lòng con xao xuyến xót xa và cũng có những lúc những giọt nước mắt thấm mặn yêu thương chảy tràn trong đôi mắt của con." Có những lần Đặng Thùy Trâm vô cùng sợ hãi trước tiếng súng, tiếng bom của địch nhưng động lực giúp cô vượt qua tất cả là những người đang chiến đấu cùng mình. Sau mỗi trận càn của địch, số người bị thương tăng lên rất nhiều, nữ bác sĩ trẻ đã tận tâm chữa trị và đem tình yêu thương của mình dành cho các bệnh nhân viết vào nhật ký. Cô miêu tả rõ những gì người chiến sĩ thời đó phải chịu Người lính bị bom dội cụt tay, mất cả đôi chân hay bỏng toàn cơ thể.. Giữa nơi núi rừng, Đặng Thùy Trâm vẫn dành tình cảm sâu sắc cho người em nuôi, đó chẳng phải tình cảm nam nữ thông thường mà còn là tình người, tình Cách mạng trao cho nhau trong những ngày gian khổ nhất. Thùy luôn yêu Tổ Quốc, yêu Đức Phổ và nhớ về Hà Nội thân yêu. Đi đến nơi nào, Thùy cũng dành cho người dân những tình yêu nồng đượm.. Đến cuối cuốn sách, hiện thực cuộc chiến ngày càng khốc liệt. Cuốn nhật ký khép lại vào ngày 1970 với những dòng chữ cuối cùng.. Thùy Trâm đã ra đi, nhưng ngọn lửa trong tim cô thì còn sống mãi. Cuốn "Nhật ký Đặng Thùy Trâm" đã có một cuộc hành trình kì diệu, vượt qua không gian và thời gian để đến với người đọc chúng ta ngày hôm nay. Người con gái ấy chính là biểu tượng và niềm tự hào của một thế hệ cầm súng vào giai đoạn lịch sử không quên của dân tộc Việt Nam. "Đời người phải trải qua giông tố, nhưng không được cúi đầu trước giông tố". Ai trong chúng ta đã và sẽ luôn phải đối mặt với những khó khăn, thử thách để trưởng thành. Trên hành trình ấy, không khỏi có những lúc ta mệt mỏi, thậm chí muốn bỏ cuộc. Bạn hãy tìm đến "Nhật ký Đặng Thùy Trâm" đọc nó với tất cả sự nâng niu, trân trọng và biết ơn về "bông hồng thép" ấy, tôi tin bạn sẽ tìm được sức mạnh diệu kì! Cảm ơn các bạn đã đón đọc! ~~~~~~~~ Bài review khác Review Cà Phê Sáng Cùng Tony - Tony Buổi Sáng - Số 1 LVT Review Sách Review Những Tấm Lòng Cao Cả - Edmondo De Amicis - Số 2 LVT Review Sách Review Cây Cam Ngọt Của Tôi - Số 4 LVT Review Sách Chỉnh sửa cuối 17 Tháng hai 2022 review sách Một cuốn nhật kí nhặt được bên xác của một nữ Việt Cộng đã suýt bị người lính Mỹ ném vào lửa, nhưng người phiên dịch đã khuyên anh ta nên giữ lại vì "trong đó có lửa". Nhật kí Đặng Thùy Trâm là những ghi chép hàng ngày của một người nữ bác sĩ về cuộc sống của chị nơi chiến tuyến. Cuốn nhật kí là thế giới riêng của người trí thức nhạy cảm mà không yếu đuối, tha thiết với cuộc sống mà không hề sợ hãi trước những gian nan. Ở đó ta vẫn gặp những băn khoăn trăn trở trước tình yêu, trước cuộc sống phức tạp hàng ngày, những nỗi buồn, nỗi nhớ nhung, sự cô đơn của một người con gái, nhưng đồng thời chúng ta cũng thấy được một ý chí mãnh liệt, những lời nói tự động viên cảnh tỉnh, một lòng can đảm phi thường - những điều đã làm nên một thế hệ anh hùng. Xem thêm Thế giới sẽ thế nào khi con người thực sự đạt được những điều đó? Đây hoàn toàn không phải một dự đoán vu vơ. Chiến tranh và bạo lực đã và đang ở mức thấp nhất trong lịch sử. Những thành tựu khoa học công nghệ đang giúp con người sống lâu hơn và chúng đang trên con đường giúp ta chấm dứt bệnh tật, đói nghèo. Và đây là ý tưởng khiêu khích nhất của Harari Nghe thì có vẻ tốt lành, nhưng việc đạt được giấc mơ về “niềm vui sướng, sự bất tử và tính thần thánh” có thể là tin xấu đối với loài người. Harari dự đoán về một tương lai tiềm năng khi mà số ít những người ở tầng lớp trên sẽ tự “nâng cấp” bản thân nhờ vào công nghệ gen và công nghệ sinh học, bỏ lại những hỗn loạn phía sau và biến thành một giống loài thần thánh như tên của cuốn sách; khi mà trí tuệ nhân tạo còn “hiểu rõ ta hơn cả ta hiểu chính mình”, và khi tầng lớp thần thánh cùng những con robot thông minh sẽ xem phần còn lại của loài người như đồ thừa. Harari đã làm rất tốt việc đưa cho chúng ta một viễn cảnh về tương lai tàn nhẫn này. Nhưng tôi vẫn lạc quan hơn bởi tương lai là thứ không định sẵn. Harari nêu ra rằng những tiến triển của con người hướng tới “niềm vui sướng, sự bất tử và tính thần thánh” vốn đã gắn liền với bất bình đẳng bởi vì một vài người sẽ vượt được lên đầu và rất nhiều sẽ bị bỏ lại. Tôi đồng ý rằng, những tiến bộ của loài người đang diễn ra nhanh chóng, và nó không tự động đem lợi ích đến cho tất cả. Thị trường tư nhân đang phục vụ cho nhu cầu của người dân theo đồng tiền, và vì vậy mà nhu cầu của người nghèo bị bỏ lại. Nhưng chúng ta có thể hành động để thu hẹp khoảng cách này và kìm thời gian cho sự thay đổi này lan rộng. Ví dụ, ta đã từng mất nhiều thập kỉ để tạo ra vắc xin và phổ biến chúng dần từ người giàu đến người nghèo; Ngày này – nhờ vào nỗ lực của nhiều công ty y dược, các tổ chức, chính phủ mà có những trường hợp, thời gian chênh lệch chỉ còn lại chưa đến 1 năm. Chúng ta cần cố gắng thu hẹp khoảng cách này hơn nữa, nhưng vẫn có một điều cần lưu ý Bất công là điều không thể tránh được. Theo như quan điểm của tôi, kịch bản về một ngày robot sẽ trỗi dậy và giành quyền thống trị chưa phải là điều thú vị nhất mà ta có thể nghĩ tới. Chắc chắn là khi trí tuệ nhân tạo càng trở nên quyền năng hơn thì ta lại càng phải đảm bảo chúng sẽ phục vụ con người và không phải là một mục đích nào khác. Đây là vấn đề về kỹ thuật – bạn có thể gọi là vấn đề về việc kiểm soát. Cũng không có gì nhiều để nói, khi mà công nghệ trong giả thiết còn chưa tồn tại. Cuốn sách là từng dòng nhật ký Cuốn sách là từng dòng nhật ký, những tâm tư cảm xúc, chí hướng của chị. Những ngày chiến tranh khốc liệt, cô bác sĩ nhỏ bé sẵn sàng dũng cảm xung phong ra chiến trường. Cô luôn mang trong mình sự nhiệt huyết của tuổi trẻ, tình yêu với nghề. Đau nỗi đau của đồng bào của đồng đội. Chị cũng như bao cô gái, lạc quan, thông minh, sôi nổi, có cả tình cảm thầm kín. Đọc đoạn chị muốn đứng vào hàng ngủ của Đảng, đau đớn khi đồng đội ra đi... Mình đều ngưỡng mộ chị vô cùng. Sau bao nhiêu năm đọc cuốn sách mình vẫn luôn ghi nhớ về hình ảnh một nữ chiến sĩ quả cảm. Luôn nhớ chị từng viết "Đời phải trải qua giống tố những chứ cúi đầu trước giống tố. Một tinh thần bất khuất. Dù chị đã đi xa nhưng sẽ luôn được các thế hệ sau nhớ về, biết ơn." Hình tượng người phụ nữ trong thời kháng chiến Hôm nay, trên đất Hà Nội là một ngày lạnh giá, nhưng trên tay tôi lại đang cầm một ngọn lửa. Nhật ký Đặng Thùy Trâm là cuốn nhật ký êm dịu mà tàn khốc của cô bác sĩ trẻ gốc Hà Nội, rời gia đình và mảnh đất quê hương thân thuộc, sang chiến trường miền Nam xả thân cứu nước. Có lẽ, từ “xả thân” quá mức to tát, vĩ đại hóa hành động của cô, bởi cô chỉ là một trong trăm ngàn con người đang hiến dâng hề nhiệt huyết giỏi trẻ, đánh đổi lấy những ngày độc lập tự do cho Tổ quốc, nhưng một cô gái chân yếu tay mềm, vốn sinh trong gia đình tương đối khá giả, được học hành tử tế, hoàn toàn có thể trốn khỏi việc rời đi cứu nước, và còn là một cuộc chiến đẫm máu dài kỳ. Vậy mà cô làm được. Lúc vào đến chiến trường chân chính, bao đấng mày râu chẳng thể chịu được cảnh gươm kề cổ, súng kề vai, nhớ thương gia đình mà đào ngũ nhưng Đặng Thùy Trâm lại không. Hình tượng người phụ nữ trong thời kháng chiến được hình dung qua bao cụm từ đội quân tóc dài, giặc đến nhà đàn bà cũng đánh hay tám chữ "anh hùng, bất khuất, trung hậu, đảm đang". Từ những cô em gái mở đường, những cô gái ở ngã ba Đồng Lộc, đội quân tóc dài những ngày Đồng khởi ở Bến Tre,... Và giờ là bác sĩ Đặng Thùy Trâm. Vẫn là cô gái mộng mơ như khi còn trẻ nhưng ngày càng tăng thêm đôi phần đa sầu đa cảm, suy nghĩ kỹ lưỡng, cẩn thận nhưng tất cả đều được bao bọc dưới lớp vỏ cứng rắn bên ngoài. Bởi, làm phụ nữ nhưng đâu phải chẳng bằng đấng mày râu. Diệu Cảm nhận về Nhật ký Đặng Thị Thùy Trâm Cuốn sách gồm 4 phần với phần đầu là phần giới thiệu về hành trình đưa hai cuốn nhật ký về với gia đình bác sỹ Đặng Thùy Trâm. Hai phần tiếp tiếp theo là quyển 1 và quyển 2 cuốn nhật ký, phần cuối là phía sau cuốn nhật ký kể về sự hy sinh của bác sỹ Đặng Thùy dòng nhật ký ngắn bất cứ khi nào cô có thời gian hoặc khi cô muốn chia sẻ. Cuốn nhật ký chính là một người bạn thầm lặng, chỉ có ở đây cô được sống với phần yếu đuối nhỏ bé trong trái tim mình. Ngoài kia chiến tranh khói lửa, biết bao thương binh đang chịu cảnh đau đớn, cô chỉ có thể mạnh mẽ hơn, động viên bản thân mình phải cố gắng hơn nữa, phải sống vì những điều cao phải trực tiếp cầm súng trên chiến trường mới là chiến sỹ, những y bác sỹ như Đặng Thùy Trâm là những hậu phương chiến đấu vô cùng quan trọng. Xây dựng những trạm xá tạm hàng ngày cứu chữa thương binh, nhìn những người bệnh xanh xao yếu ớt những ca bệnh không thế cứu chữa, sống trong nỗi lo bị quân Mỹ càn quét, trạm chưa dựng xong có khi đã phải vội sơ tán. Cuốn nhật ký “có lửa” Cuốn nhật ký nhỏ bé ghi lại những tâm sự của cô gái nhỏ những ngày xa nhà đang làm nhiệm vụ tại các khu bệnh xá cứu chữa cho thương binh. Cuốn nhật ký “có lửa” đã khiến cho người lính Mỹ Frederic Whitehurst vô cùng cảm phục và đã tìm mọi cơ hội để có thể đưa nó về với gia đình cố liệt sỹ vào năm đọc vừa cảm nhận một sự buồn man mác bởi đã biết trước số phận của người con gái ấy. Cô gái có một sự tự trọng, thanh cao, một tâm hồn cao ngạo, mạnh mẽ, một ý chí, niềm tin và hy vọng. Đọc đến những dòng cuối cùng cuốn sách khiến cho những tế bào trong người như có điện, một sự cảm phục sâu đi ở tuổi hai mươi bảy cô gái ấy không hề hối hận, cô đã hy sinh để bảo vệ những chiến sỹ, hy sinh vì đất nước. Lý tưởng của cô đã thực hiện được, sự nghiệp của cô cũng đã thực hiện được. Nhưng cô đã không thể có được một tình yêu đẹp, sự hạnh phúc trong tình yêu của cô là những hồi ức đẹp đẽ. Một cuốn sách thế hệ trẻ nên đọc Đọc xong cuốn “Nhật ký Đặng Thùy Trâm” tôi thật sự xúc động. Một tấm gương cao đẹp vì đức hy sinh, vì tình thương mà bác sĩ đã dành cho người thân, cho những đồng chí thương binh, cho những đứa em nuôi, cho Hà Nội, cho Đức Phổ kiên cường nơi ác liệt nhất của cuộc chiến tranh chống mỹ những năm 68, 69, 70 đáng để cho các thế hệ sau học tập và noi theo. Cuốn nhật ký của bác sĩ Đặng Thùy Trâm, cho chúng ta sống lại thời kỳ bom đạn, chiến tranh, khói lửa. Bao nhiêu máu xương đã đổ xuống, bao nhiêu tấm gương hy sinh của các chiến sĩ giải phóng, bị thương chưa khỏi mà lại phải ra chiến trường. Người nữ bác sĩ trẻ ấy và những chiến sĩ giải phóng đã sống vì lý tưởng cao đẹp, vì niềm khát khao giải phóng Tổ Quốc khỏi cuộc chiến tranh tàn khốc và khát máu. Bao nhiêu hi sinh mất mát để có nền độc lập hôm nay. Mặc dù sống trong cảnh cái chết luôn rình rập nhưng bác sĩ luôn yêu đời, không nản chí, luôn sống vì lý tưởng cộng sản, tinh thần bất khuất và ý chí kiên cường. Bác sĩ đã ra đi khi tuổi đời còn quá trẻ- mới 27 tuổi, cái tuổi đáng lẽ được hưởng tình yêu, hạnh phúc. Sự hy sinh của liệt sĩ Đặng Thùy Trâm thật có ý nghĩa lớn lao. Bác sĩ Đặng Thùy Trâm đáng để chúng ta cảm “Nhật ký Đặng Thùy Trâm” với cỡ chữ vừa, dễ xem, có thêm những bức ảnh ở phần cuối. Các bạn nên đọc cuốn nhật ký này. Cuốn sách được dịch thành 20 thứ tiếng Năm 2005, sau 35 năm lưu lạc trên đất Mỹ, cuốn nhật ký của bác sĩ, liệt sĩ Đặng Thùy Trâm đã trở về Việt Nam trong vòng tay yêu thương của người thân, bạn bè. Từ khi cuốn nhật ký được biết đến, đã có biết bao cuộc vận động, bao phong trào ý nghĩa được phát động để người trẻ hôm nay học tập và noi gương người con gái Hà Nội kiên cường, bất biệt, cuốn nhật ký được dịch ra khoảng 20 thứ tiếng; góp phần giúp độc giả khắp thế giới thấy được những năm tháng chiến tranh ác liệt mà dân tộc ta đã phải trả bằng máu xương để có nền hòa bình độc lập ngày hôm nay. Cuốn Nhật ký cũng chính là cảm hứng để NSND Đặng Nhật Minh xây dựng bộ phim chính kịch lịch sử “Đừng đốt” làm xúc động lòng người trong và ngoài sĩ Đặng Thùy Trâm mãi là tấm gương cho thế hệ trẻ hôm nay - những người sinh ra và lớn lên sau chiến tranh, chưa từng nếm trải trận mạc, gian khổ, mất mát và hy sinh - biết trân trọng cuộc sống mình đang có, biết sống có ước mơ, có hoài bão và luôn vì mọi người.

nhật ký đặng thùy trâm review