Cũng như, nếu không nhờ bộ Lương Hoàng Sám nầy thì, bà Hy Thị là Hoàng hậu của vua Lương không làm sao thoát khỏi khổ nạn được. Vua Trần Nhân Tông; PGVN 1963-1975; Bồ Tát Quảng Đức; HT. Thích Đôn Hậu; HT. Thích Minh Châu Nguyên Vua Lương Võ Đế, có một bà Hoàng hậu
Võ sĩ 32 tuổi muốn giành chiến thắng trong trận này để đánh dấu sự trở lại sau 3 năm chưa thượng đài ở giải chuyên nghiệp. Chị Đỗ Thị Thảo, vợ của nam vương boxing cùng các con đến cổ vũ bên dưới sàn đấu. Các bé tỏ ra phấn khích khi thấy bố ra đòn đẹp mắt. Trận đấu mang đến nhiều cảm xúc đến cho người xem.
Nội dung Võ công, y thuật và nhân cách, tất cả đều hoàn hảo nhưng Hoàng Phi Hồng chưa tìm ra cách đưa đất nước thoát khỏi sự áp bức bóc lột của đế quốc Nhật. Không chỉ vậy, bảo vật Mặc Long Đồ có lịch sử lâu đời cũng bị người Nhật đánh cắp, tất cả binh lính được cử đi tìm đều chết dưới lưỡi kiếm của tên sát thủ.
Sự thật "đêm đầu tiên" bên hoàng đế của Võ Tắc Thiên. Sau đêm đầu tiên bên hoàng đế, Võ Tắc Thiên đã khóc. Giọt nước mắt của trinh nữ là thứ vũ khí vô hình khiến đấng quân vương đổ gục. Cả đời Võ Tắc Thiên dựa vào Đường Cao Tông - Lý Trị để leo
Xuyên Việt Ma Hoàng Võ Tôn. Cố Bạch vẫn tưởng rằng chuyện ngu xuẩn nhất mà mình từng làm là nghe theo lời thằng bạn chí cốt trở thành một tên chuyên viết thể loại ngựa đực*, chuyện hắn bực nhất chính là thay đổi hình tượng thiếu niên ba tốt ban đầu dự định
lfBpu. Tên truyện Xuyên Việt Ma Hoàng Võ Tôn Tác giả Y Lạc Thành Hỏa Thể loại xuyên việt thời không, xuyên thư, tình hữu độc chung, âm soa duơng thác, niên hạ, 1×1 Văn án Cố Bạch vẫn tưởng rằng chuyện ngu xuẩn nhất mà mình từng làm là nghe theo lời thằng bạn chí cốt trở thành một tên chuyên viết thể loại ngựa nọc, chuyện hắn buồn bực nhất chính là thay đổi hình tượng thiếu niên ba tốt ban đầu dự định biến thành đại BOSS… nhưng cuối cùng hắn phát hiện, sự thật còn vượt xa hơn thế. Hắn gặp phải cái tên biến thái mà đích thân ngòi bút của hắn sáng tạo ra… Mẹ nó, tên đó ăn – người – a! Lúc này, có lẽ nên đổi “ăn người” thành “ăn” người rồi… chăng. Nói tóm lại, đây là truyện về một tên tác giả “ngu xửng” khởi điểm bằng dòng văn ngựa nóc chuyên viết về thể loại “ăn người”, cuối cùng chạy không thoát vòng xoáy vận mệnh “không phải” dành cho hắn. Tìm tòi mấu chốt chữ Nhân vật chính Tử Xa Thư Bạch Cố Bạch Phối hợp diễn Kỳ Quan Duệ Đánh giá **** Đọc văn án các “tềnh iêu” cũng đoán được phần nào nội dung truyện rồi ha  ̄▿ ̄ Em thụ xuyên vào truyện của mình viết rồi gặp anh công, là nhân vật chính cũng như nhân vật phản diện. Vì thay đổi định mệnh vật hy sinh của mình nên em thụ cố tránh anh công thật xa, ai ngờ anh công lại ở ngay bên cạnh mình vì hồi nhỏ em thụ gặp qua và cứu anh công nhưng khi đó không biết anh là nhân vật chính, đến khi lớn lên anh tìm đến em, mà em cũng chẳng hay biết gì đến khi phát hiện thì đã rơi vào tay giặc rồi  ̄▿ ̄ Nhưng mình không thích tính cách em thụ trong truyện cho lắm. Lúc mới xuyên thì hí hửng tửng tửng, đến khi lớn thì tính cách lại thay đổi hoàn toàn, mặt ngoài thì lạnh lùng cao quý nhưng nội tâm lúc nào cũng gào thét phê bình cảm thán này nọ, giống như đa nhân cách ấy. Mình thấy tác giả viết tính cách em thụ giả tạo sao sao *^﹏^*, nhất là lúc đọc đoạn cảm nhận của anh công say mê em thụ cao quý rồi đẹp đẽ rồi thanh lãnh vân vân, sau đó đọc qua đoạn nội tâm gào thét ầm ĩ rầm rầm của em thụ dưới cái vẻ bề ngoài lạnh tanh thì hình tượng em thụ cứ phải gọi là sụp đổ rầm rầm. Anh công thì đúng hàng bá đạo, em nhìn ai lâu lâu một chút là nổi cơn ghen. Truyện H cao, có chi tiết nhân x thú, nửa thú x nhân, nói chung là thuộc khẩu vị nặng. Cái này là cảm nhận riêng của mình thôi nhé (*´▽`* Nhìn tổng quát thì truyện này đáng để đọc. Ừm, có nhà làm truyện này mà drop, có nhà thì đặt gạch chưa làm nên mình không để link edit nhé. LINK convert
Cố bạch vẫn luôn cho rằng chính mình làm nhất xuẩn sự tình là nghe cơ hữu nói trở thành ngựa giống tay bút, nhất buồn bực sự là đem sớm định ra tam hảo thiếu niên biến thành đại BOSS…… Nhưng cuối cùng hắn phát hiện, sự thật xa không chỉ như vậy. Gặp được chính mình tự tay viết viết ra biến thái loại sự tình này…… Nima hắn ăn người a! Lúc này, cũng chỉ có thể đem ăn thịt người biến “Ăn” người…… Đi. Nói ngắn gọn, chính là một cái viết ra ăn thịt người lưu thủy gieo giống mã văn ngư xuẩn tác giả, cuối cùng cũng trốn bất quá vận mệnh lốc xoáy 【 cũng không phải 】 chuyện xưa. Kỳ thật áng văn này ta vốn dĩ tưởng đổi thành 《 ngựa giống không ngựa giống 》 tên này, mà khi ta cùng các độc giả biểu đạt ta ý nguyện lúc sau, liền…… Bị đàn trào. Vì thế, đại gia tỏ vẻ này văn kỳ thật còn có dưới cách nói → cảm tạ CQ cô lương thân tình cung cấp. 《 ta đáng yêu lão công không có khả năng như vậy biến thái! 》 《 mỗi ngày về nhà đều nhìn đến lão công ở ăn thịt người 》 《 sách dạy nấu ăn bất đồng sưng sao yêu đương?! 》 《 chỉ có bôi cụ tác giả biết đến thế giới 》 《 viết văn có nguy hiểm, ngược chủ cần cẩn thận 》 《 không tìm đường chết sẽ không phải chết, vì cái gì ta không sớm một chút minh bạch QAQ》 《 vai chính cùng BOSS là cùng người này muốn sưng sao đẩy! 》 Yên lặng vặn mặt. PS 1, áng văn này là viết tu tiên trong lúc dùng làm chế thuốc văn, nếu tất cả mọi người đều cấp áng văn này đầu phiếu, cay sao ta liền trước khai cái này lạp. Hy vọng đại gia có thể thích. Bất quá ta là lần đầu tiên viết loại này phong cách, cho nên nói không chừng sẽ băng nha, đại gia thận trọng ~ 2, suy xét đến ta chủ càng tu tiên vấn đề, cho nên áng văn này ta chỉ có thể tận lực nhiều càng, không dám cam đoan nhất định ngày càng, còn muốn thỉnh đại gia thứ lỗi. 3, một chọi một, chủ thụ văn, vô ngược. Nhân vật chính Tử Xa Thư Bạch Cố Bạch Phối hợp diễn Kỳ Quan Duệ Khác 1×1, niên hạ, xuyên thư, không ngược
Fan Ma Hoàng giáng sinh vui vẻ. Để góp vui, chương này sẽ là lần đầu chị bánh bều xuất hiện na. Và thảm chỉ trong vòng….2s = Mong chờ hông? Mong chờ hông??? Chương 6 Thành chủ Thiên Đô thành. Thiên Đô thành ở quận Nam Dương là một tòa thành độc lập, không cần phải nộp thuế cho triều đình, hết thảy hàng hóa trong thành là tự cung tự cấp. Thành chủ tiền nhiệm Tử Xa Hùng là một cao cấp Võ quân, trong toàn quân Nam Dương thì chính là cao thủ nhất lưu, mà hắn cũng đồng thời là một võ si. Ngay cả khi cưới thê tử, hắn cũng chỉ coi đó là bổn phận để rồi đến lúc sinh hạ nhi tử, hắn quyết định bế quan tu luyện, chuyện bên ngoài đều mặc kệ. Đáng tiếc khi hắn muốn đột phá Võ vương thì tẩu hỏa nhập ma, chết bất đắc kì tử. Mà thành chủ hiện tại chính là con trai độc nhất của Tử Xa Hùng, Tử Xa Thư Bạch đã quản lý Thiên Đô thành được tám năm. Nói đến vị tân thành chủ này thì dân chúng đều nói, đây là một nhân vật truyền kì. Nhớ ngày đó có kẻ mang thù với cựu thành chủ đã bắt cóc thiếu thành chủ mới mười tuổi. Toàn bộ nhân sĩ trong thành được điều động đi tìm nhưng không phát hiện dấu vết, mười ngày sau định phát tang ai ngờ thiếu thành chủ đột nhiên trở lại! Hóa ra là thiếu thành chủ thông minh, thừa dịp kẻ địch không phòng bị đã vụng trộm chạy thoát. Dọc đường trở về cũng gặp không ít bất trắc nên khi trở lại thành thì không chỉ bị thương mà cơ thể cũng gầy đi rõ rệt. Từ đó về sau phòng vệ ở phủ thành chủ lại càng nghiêm mật hơn. Có lẽ là chịu nhiều gian khổ, thiếu thành chủ vốn lười nhác đột nhiên chăm chỉ khổ tu, cơ bản không bao giờ gặp người ngoài. Không ngờ thiếu thành chủ là Hỗn Nguyên võ thể, là võ thể cấp cao nhất, tốc độ hấp thu võ khí cực nhanh, mới qua một năm đã xoát xoát xoát’ thăng năm cấp, trực tiếp trở thành Võ sử, sau đó lại xoát xoát xoát’ đột phá đột phá lại đột phá, đến khi hắn mười bốn tuổi đã là Võ quân sơ cấp. Võ quân sơ cấp a! Mười bốn tuổi là Võ quân sơ cấp a! Chỉ yếu hơn lão thành chủ hai cấp mà thôi! Loại tốc độ thăng cấp này, nhóm thành dân sao có thể không kiêu ngạo đây? Đáng tiếc là thiếu thành chủ rất khiêm tốn, hoàn toàn không muốn mở tiệc chúc mừng cũng không muốn rêu rao, nói là trừ khi hắn tấn chức Võ vương, nếu không thì không đáng nhắc tới. Được rồi, nếu thiếu thành chủ đã khiếm tốn như vậy… Thành dân Chúng ta nhẫn. Kết quả là nhẫn a nhẫn, đợi đến khi thiếu thành chủ bế quan thì lão thành chủ đã chết mất rồi. Lúc này thiếu thành chủ sắp đột phá Võ quân sơ cấp đành phải xuất quan, xử lí tang sự cho lão thành chủ, kế thừa chức vị rồi thì đem mọi chuyện lớn nhỏ xử lí gọn gàng. Sau đó a, tân thành chủ chỉ cần dùng hai năm, đem Thiên Đô thành sắp xếp quy củ trở lại, trong đó còn nghĩ ra không ít phương hướng phát triển khiến Thiên Đô thành trở thành nơi cực kì sung túc. Cho dù là thuế ruộng đất, thuế buôn bán của các cửa hàng, thanh lâu, sòng bạc… thì đều được định lại không cao không thấp lại không phiền toái. Bởi vậy nạn bóc lột cũng bị tiễu trừ, cuộc sống của dân trong thành càng ngày càng tốt. Như vậy thì dân chúng sao có thể không sùng bái vị tân thành chủ này được. Chỉ tiếc là sau khi thiếu thành chủ biến thành tân thành chủ, giải quyết tất cả sự vụ xong liền bế quan ORZ Ngoại trừ hai lần thông báo dân chúng đột phá hai lần thì căn bản không có tin tức gì cả. Thành dân Uy thành chủ, ngài cũng quá thích bế quan rồi! Chúng ta tuy muốn ngài tăng thực lực nhưng cũng muốn ngài thú lão bà a uy! Thành chủ năm nay đã hai mươi ba, bộ dáng ru rú trong nhà so với cô nương chưa xuất giá còn khoa trương hơn nhiều. Cho nên mỗi lần thành chủ xuất quan thị chúng đều được mọi người tầng tầng lớp lớp vây xem. Dân chúng tỏ vẻ, bọn họ thực sự quan tâm đến vấn đề cá nhân của thành chủ — Tuy rằng thành chủ quả thực rất soái a. Mà vị thành chủ đại nhân được dân chúng kính yêu giờ này đang làm gì? Ngoài Thiên Đô thành có một rừng cây thanh u, trong rừng có dòng suối trong vắt róc rách chảy, cực kì mĩ lệ. Dưới suối có một cô nương cả người ướt đẫm, thân thể mềm mại ẩn trong nước. Cô nương này thực sự rất xinh đẹp, khí chất động nhân, nếu là một nam tử bình thường thấy nàng chắc chắn muốn che chở. — Tựa như một chú nai con ngơ ngác bị kinh hách. Ame Nôn. Phía trước dòng suối, một nam tử trẻ tuổi bạch y phiêu phiêu, bộ dạng cực kì tuấn mĩ tựa như thần tiên hạ phàm, cao quý mà lẫm liệt không thể xâm phạm nhưng khuôn mặt lại bất động, cương cứng như thạch điêu. Nhưng trong lòng thạch điêu’, một đàn thảo nê mã đang lao qua rầm rập Nai nhỏ cái lông a! Ta con mẹ nó mới chỉ đi dạo thôi mà đã gặp được tình cảnh này a! Nằm tào! Đúng vậy, nữ nhân xuất hiện ở dòng suối có một thân phận khiến thạch điêu’ hoảng sợ. Nàng – là – hôn – thê – của – nhân – vật – chính. Nam tử trẻ tuổi mặt than nhìn về phía đối phương, ánh mắt không hề có tiêu cự, nội tâm điên cuồng rít gào Mẹ nó, đây chẳng lẽ là nghiệt duyên sao! Sao lại trốn không thoát a! Lão tử đã cố gắng tránh các loại ao hồ rồi mà lão thiên gia vẫn còn muốn nháo sao! Không còn nghi ngờ gì nữa, vị tuấn mĩ nam tử khổ bức này chính là “Tân thành chủ cao phú soái mà dân chúng luôn lo lắng Tử Xa Thư Bạch” hoặc có thể gọi hắn là “Trạch nam bi kịch xuyên thư Cố Bạch”. Một pháo hôi muốn trốn thoát vận mệnh lại gặp kẻ gây ra vận mệnh ấy. Sau đó, cô nương nai nhỏ nói chuyện, thanh âm thật êm tai như chim hoàng yến, “Ngài….” Câu kế tiếp còn chưa nói đã nghe “Vút – “ một tiếng. Sau đó, trước mặt nàng đã không còn một bóng người. Chạy mất rồi. Ame Cười lăn lộn. Trong phút chốc, thần tình của mĩ nhân cương lại. Cố Bạch chạy rất nhanh, một phút cũng không dám dừng lại. Vất vả lắm mới ra ngoài hít thở không khí, còn đặc biệt chọn nơi không có người qua lại, ai biết lại gặp phải người đó a! Quả nhiên vẫn không thể tránh khỏi tình tiết truyện. Quả nhiên là vẫn nên tiếp tục…bế – quan. Hắn chạy như điên quay về chỉ lưu lại một thoáng bạch sắc hư ảnh. Lại một lần nữa, dân chúng xôn xao. Dân thành Giáp Dáng người thành chủ thật tiêu sái! Dân thành Ất Thành chủ của chúng ta thật giống Đông Phương Bất Bại! [di, có chỗ nào không đúng thì phải] Dân thành Bính A a a a ta đã thấy được bóng dáng thành chủ! Phải trở về khoe mới được! Nhưng mà vị thành chủ được dân chúng sùng bái nào đó sau khi phóng như điên về đã vội lao vào gian mật thất rồi mới phì phò ngồi bệt xuống đất. Cố Bạch Thao, mỗi lần thế này chắc lão tử giảm thọ mười năm mất! Đợi đến khi hơi thở ổn định lại, Cố Bạch rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra. Vị hôn thê của nhân vật chính, tốt nhất là càng cách xa càng an toàn….Về lí do tại sao hắn có thể nhận ra nàng? Bởi vì đây là nữ nhân đầu tiên của nhân vật chính, vì muốn hấp dẫn độc giả nên hắn cũng nghiêm túc miêu tả dung mạo của náng, nhất là còn có đặc điểm dễ nhận dạng. Ví dụ như “Xương quai xanh tinh xảo, hàng lông mi dày, cong như cánh bướm, mái tóc đen tuyền nổi bật trên làn da tuyết trắng…” vân vân và mây mây vừa ái muội lại không tục tằng. Để có thể sáng tác được như vậy, hắn đã phải não bổ thật lâu, tận sức khiến cho độc giả có thể dễ dàng tưởng tượng được mĩ mạo của nữ tử, ý đồ muốn tăng vẻ dụ hoặc của vị hôn thê. Chẳng qua khi Cố Bạch nhìn thấy “Yêu tinh trong hồ” kia, phản ứng đầu tiên không phải là thưởng thức mà là sợ hãi. Dùng lực xoa xoa mặt, cũng may, mặt của Tử Xa Thư Bạch là mặt than không đổi sắc. Từ lúc hắn ăn Tụ Huyết Chi đến giờ đã mười ba năm. Trong suốt mười ba năm này, năm năm đầu hắn không ngừng tu luyện, có lẽ vì được Tụ Huyết Chi cải tạo nên so với trong tiểu thuyết, hắn tiến giai nhanh hơn mà cái Hỗn Nguyên võ thể cũng không phụ lòng mong đợi, tu vi có thể coi là tiến bộ cực thuận lợi. Khi phát hiện điểm này, Cố Bạch cực kì cao hứng, cảm giác như mình có động lực phấn đấu, thời thời khắc khắc không dám thả lỏng, cho đến lúc đạt đến cảnh giới Võ quân hắn mới phát hiện ra mình mới mười bốn tuổi. Mà danh tiếng thiên tài của hắn đã vang danh khắp toàn quận. Đây là thế giới dùng võ vi tôn, đương nhiên là chỉ số vũ lực và thanh danh là tương đương nhau. Về sau để quản lí tốt Thiên Đô thành nên hắn cũng mặc kệ lời đồn này nọ. Về phần vì sao hắn không cứu cha hắn khỏi vận mệnh tẩu hỏa nhập ma? Trên thực tế là từ khi hắn xuyên qua, ngoại trừ lần đầu tiên gặp cha khi hắn trở thành Võ sử. Khi ấy, cha hắn xuất quan và cho hắn một quyển “Võ quyết gia truyền”, sau đó lại bế quan lần nữa. Sau đó, không có sau đó. Bất quá ở trong thế giới này, Cố Bạch biết cha hắn vì sao lại cố gắng như thế, ngoài lí do vì ông là võ si còn có lí do nữa là tuổi thọ. Dựa theo cấp bậc tu vi của thế giới này thì người học võ và người thường chẳng khác gì nhau, chỉ có tuổi thọ cao nhất là một trăm, chỉ khi tu vi đạt Võ vương chi cảnh thì có thêm một trăm năm tuổi thọ, từ Võ vương trở lên, cứ lên một cấp là tăng thêm một trăm năm tuổi thọ. Tử Xa Hùng lấy vợ năm tám mươi tuổi Ame Hãn!!!, sau ba năm mới hoài thai Tử Xa Thư Bạch. Nương Tử Xa Thư Bạch chết vì khó sinh, đến khi Tử Xa Thư Bạch mười lăm tuổi thì lão cha hắn chỉ còn một năm thọ mệnh. Nếu lúc này Cố Bạch nói với ông, “Cha a, ngài muốn tẩu hỏa nhập ma sớm chết sao?” thì chắc chắn là nguyền rủa. Còn không bằng để ông thỏa lòng tu đạo, đến chết cũng là chết trong vui sướng. Cho nên sau này, Tử Xa Hùng vẫn theo đúng nguyên tác, năm Tử Xa Thư Bạch mười lăm tuổi thì tẩu hỏa nhập ma chết. Sau khi đem Tử Xa Hùng và nương hợp táng, Cố Bạch tiếp nhận chức vị thành chủ Thiên Đô thành, bắt đầu lập uy. Mà hắn lúc nào cũng giữ vẻ mặt than vạn năm không đổi, là do tự mình luyện ra trong khoảng thời gian này.
ma hoàng võ tôn