Truyện Dịch Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy. Truyện Dịch. Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy. admin. 25/8/22. ngôn tình nguyệt nha sưu tầm truyện dịch. Trước. 1. 2.
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy Chương 216-217 Chương trướcChương tiếp Chương 216 "Không phải tôi, là Phàm, bác sĩ Mạnh, Phàm xảy ra tai nạn xe, anh mau cứu anh ấy đi!" Một tay Tống Vy vội vàng kéo anh ta, một tay chỉ vào Kiều Phàm đang ở trong xe.
Cát Phượng bên con trai Bom. Bom lớn thiệt rồi. Rồi Bom sẽ có bạn gái, rồi Bom sẽ cưới vợ, sinh con. Rồi Bom sẽ có một cuộc sống của Bom. Bom sẽ dần xa mẹ thiệt rồi, vì Bom phải chăm lo cho gia đình nhỏ của mình. Rồi mẹ lại thui thủi một mình, đơn độc địa đàng. Nước mắt chảy xuống mọi người ạ. Và đó là quy luật của taọ hóa.
Là một trong những nàng WAG im hơi lặng tiếng nhất nhì làng bóng đá, số lần Viên Minh - bà xã Công Phượng để lộ nhan sắc chỉ đếm trên đầu ngón tay. Công Phượng cười quên đau khi được vợ chăm sóc, ôm gấu bông hài hước sau ca nhổ răng khôn Sport - 2 năm trước
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy. "Năm năm trước, ba mẹ cô ly hôn, người ba máu lạnh tàn nhẫn của cô đuổi bọn họ ra khỏi cửa nhà. Để bệnh cho em trai bị bệnh tim, Tống Vy lén vào phòng của Đường Hạo Tuấn, diễn một vở kịch 'thay xà đổi cột'! Năm năm sau, cô cùng hai đứa cục cưng về nước, mục đích chính là để đoạt về tất cả mọi thứ nên có!
peRit. Ba giờ sáng, Tổng Vy tỉnh đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say, anh ta nằm nghiêng người nên không thể nhìn rõ dáng chỉ nghĩ tới chuyện một đêm anh muốn cô tới năm lần, mặt Tống Vy lại đỏ bừng, thể lực người đàn ông này sao lại tốt tới vậy chứ?Tống Vy cố nén cảm giác đau trên người, cắn răng đi ra khỏi phòng tổng thống, đột nhiên có người ngăn cô lại.“Thế nào rồi, mọi chuyện xong hết rồi chứ?” Là em gái cùng cha khác mẹ với cô – Tống Huyền.“Ừ” Tống Vy gật đầu. “Cô chắc chắn ông ta không thấy mặt cô chứ?” Tống Huyền không yên tâm, sao người đàn ông này cũng là ban giám khảo chính của cuộc thi thời trang lần này, Lưu Hùng, một ông chú sắp ngũ ta tỏ ý rõ ràng, nếu Tống Huyền ở với ông ta một đêm, quán quân cuộc thi lần này không ai khác chính là lúc Tống Vy đang thiếu tiền, cô ta liền bảo Tống Vy đi thay mình.“Có mang tiền tới không?” Tống Vy không trả lời, chỉ nghĩ tới đứa em trai đang đợi tiền để làm phẫu thuật trong bệnh Huyền bĩu môi, lấy từ trong túi ra một tấm thẻ ngân hàng 3 tỷ đưa cho Tống Vy, thảo mai thảo một nói thêm.“Hi vọng em trai yêu quý của cô ổn” Nhận được tấm thẻ Tống Vy nhìn qua một lần, không muốn nói thêm gì, quay lưng rời cả đều là vì chữa bệnh cho em Tống Vy xong, Tống Huyền mò mẫn trong đêm tối đi vào phòng, cô ta cởi đồ rồi trèo lên giường, nằm xuống bên cạnh người đàn ông tới lúc trời sắp sáng, Tống Huyền mới giả vờ đẩy đẩy người đàn ông bên cạnh, ưỡn ẹo nói “Anh hư thật đấy, làm người ta xấu hổ muốn chết”Trong cơn mơ màng, người đàn ông đột nhiên tỉnh khi say rượu đầu óc hơi mê mẩn nhưng anh vẫn nhớ mang mang hình dáng người phụ nữ tối qua.“Tôi sẽ có trách nhiệm với cô? Giọng nói trầm ấm vang lên trong căn phòng yên tĩnh nghe rất êm nói Huyền ngồi bật dậy, lập tức bật đèn đầu giường đàn ông trước mặt, vừa trẻ trung vừa có vẻ ngoài đẹp trai vô lại là không phải tên Lưu Hùng mặt đầy nếp nhăn phút kinh ngạc, Tống Huyền đã nhận ra gương mặt của người ngờ lại là Đường Hạo Tuấn! Người đàn ông quyền lực nhất thành phố Giang, một nhân vật vô cùng hiển hách.“Cô cứu tôi, tôi sẽ cho cô tất cả những gì cô muốn” Lúc Tống Huyền thất thần, Đường Hạo Tuấn đã trở khi thay đồ từ phòng thay đồ, anh bước ra ngoài trong bộ dạng chỉnh tề, đưa cho Tống Huyền một tấm danh thiếp mạ vàng “Phía trên có số điện thoại và địa chỉ của tôi”Đôi mắt đen, môi hơi nhạt, đường nét vô cùng hoàn hảo, áo vest được anh ta vắt trên cánh tay, biểu cảm nhàn tay đang nắm lấy chăn của Tống Huyền lại càng nắm chặt hơn, ngây ngẩn nhận lấy tấm danh thiếp. Không để cô ta nói gì, Đường Hạo Tuấn đã nhấc chân rời tấm danh thiếp trong tay, Tổng Huyền vô cùng kích động, không ngờ vận may của Tống Vy lại tốt đến vậy, kiểu gì lại ngủ phải Đường Hạo số cô ta lại càng đỏ hơn, vì Đường Hạo Tuấn đã nhận nhầm người rồi! Đừng nói chỉ là quán quân của một cuộc thi, sau này cả thành phố Giang đều là của cô lúc đó, Tống Vy đang bồn chồn đứng ngoài cửa phòng phẫu thuật, đỏ mắt chờ cô cau lại lộ rõ vẻ lo ghì tay đầy lo âu, vừa nhìn lên đèn báo đang phẫu thuật, vừa khẩn cầu trong lòng thượng đế kính yêu, xin hãy giúp cho em trai con tai qua nạn giờ sau, đèn ngoài phòng phẫu thuật cuối cùng cũng tắt, một bác sĩ vẫn mặc bộ đồ phẫu thuật từ trong đi Vy lo lắng đi tới “Bác sĩ, Tiểu Vân sao rồi ạ?” “Cuộc phẫu thuật rất thành công, giờ chỉ cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng là ổn”Nghe bác sĩ nói vậy, Tống Vy xúc động, mắt cô đỏ hoe, vậy là cô không phí công vô ích, chỉ cần cứu được em trai, bảo cô làm gì cô cũng chịu.
Ca khúc Tình Vợ Chồng Lính do ca sĩ Phi Bằng, Thúy Hà thể hiện, thuộc thể loại Trữ Tình. Các bạn có thể nghe, download tải nhạc bài hát tinh vo chong linh mp3, playlist/album, MV/Video tinh vo chong linh miễn phí tại
Giới thiệuTống Vy vì cấp bách kiếm tiền cho em trai điều trị bệnh tim, thế nên cô hạ quyết tâm lẻn vào phòng của Đường Hạp Tuấn, người đàn ông quyền thế nhất thành phố này...Năm năm sau, cô lần nữa xuất hiện, còn dẫn thêm hai đứa bé xinh đẹp bên cạnh, lấy lại công bằng cho bản cũng không ngờ lại gặp người đàn ông đó lần nói của Đường Hạo Tuấn thấp trầm“Sao con trai của cô giống hệt tôi vậy?”Tống Vy “....”Cục cưng “Daddy, mau cùng mami sinh thêm đứa em cho con nữa đi!"
Tống Vy không biết vì sao Lâm Giai Nhi lại không nói nội dung cuộc nói chuyện ra, còn không cho phép cô nói cũng chẳng sao cả, cô chỉ cần biết con người Lâm Giai Nhi rất khả nghi là rồi Tống Vy cúi đầu che giấu đi sự âm trầm trong mắt “Cô Lâm nói đúng, chúng tôi đang nói chuyện thôi.” “Vậy sao?” Đường Hạo Tuấn không hề nghi ngờ lời cô nói, cất điện thoại Giai Nhi lại khoác lấy cánh tay anh “Hạo Tuấn, cậu vừa gọi điện với ai vậy?” “Bên tập đoàn gọi tới, sáng mai có một cuộc họp.” Bờ môi mỏng của Đường Hạo Tuấn mấp máy trả lời, sau đó kéo tay cô ta ra khỏi cánh tay anh “Được rồi Giai Nhi, thời gian không còn sớm nữa, chúng tôi phải đi rồi.” Nói xong anh lấy chìa khóa xe đưa cho Tống Vy “Em vào xe ngồi đợi tôi, tôi đưa Giai Nhi về phòng bệnh rồi xuống.” Tống Vy nhìn chìa khóa xe trước mặt, vốn không muốn nhận nhưng sau đó nghĩ tới sự nghi ngờ trong lòng, cô cảm thấy mình có thể thăm dò một chút, bèn vươn tay ra nhận lấy.“Được, tôi biết rồi, giờ tôi sẽ vào xe đợi anh.” Cùng lúc nhận lấy chìa khóa, đầu ngón tay Tống Vy lướt qua lòng bàn tay Đường Hạo Tuấn như có như không, sau đó ánh mắt lặng lẽ đánh giá Lâm Giai muốn xem thử xem, nhìn thấy cô “quyến rũ” Đường Hạo Tuấn thì Lâm Giai Nhi sẽ có phản ứng như thế Lâm Giai Nhi như kiểu không nhìn thấy động tác của cô vậy, trên mặt vẫn bình tĩnh không lộ vẻ bất thường gì, vẫn giữ nụ cười ôn hòa dịu này khiến Tống Vy không nhịn được mà cảm thấy có chút thất vốn nghĩ rằng nếu như Lâm Giai Nhi là cái người tên L kia, đối phó cô chính là vì cô thân cận với Đường Hạo Tuấn, vậy thì bây giờ nhìn thấy cô “quyến rũ” Đường Hạo Tuấn như vậy, chắc chắn sẽ bị lộ tiếc là kế hoạch của cô đã thất bại rồi, xem ra tâm tư của Lâm Giai Nhi còn âm trầm hơn so với tưởng tượng của Hạo Tuấn không biết mưu kế trong lòng Tống Vy, ánh mắt anh trầm xuống nhìn lòng bàn tay mình, nhìn mãi một lúc mới buông tay xuống, giọng điệu hơi ôn hòa nói với Tống Vy “Mau đi đi.” “Ừ.” Tống Vy đáp, lại liếc nhìn Lâm Giai Nhi, rồi xoay người rời dù Lâm Giai Nhi có phải L không thì cô cũng không thể buông lỏng cảnh giác với Lâm Giai Nhi người Lâm Giai Nhi tuyệt đối không đơn Vy rời khỏi bệnh viện đi tới bãi đậu xe, sau khi tìm thấy xe của Đường Hạo Tuấn thì mở cửa xe ngồi chưa được bao lâu thì điện thoại cô đổ sau khi cô tỉnh lại, chiếc điện thoại này là cô nhờ Giang Hạ mua giúp, đến cả sim điện thoại cũng là mới đăng kí, nhưng số điện thoại không thay Vy nhìn ba chữ “Đường Hạo Minh” hiển thị cuộc gọi tới, không khỏi nhướng hàng lông mày thanh tú đẹp đẽ lên, trong lòng nghĩ hoặc không biết sao anh ta lại gọi điện thoại cũng không suy nghĩ quá nhiều, đầu ngón tay lướt lên màn hình, đặt bên tai nghe máy “Alo, giám đốc Đường đó à.” “Vy Vy, đã lâu không gặp nhỉ.” Trong điện thoại vang lên giọng nói cà lơ phất phơ của Đường Hạo Minh. Tống Vy day huyệt thái dương, trả lời khách sáo “Đã lâu không gặp.” Từ sau cái lần giúp anh ta ứng phó chuyện xem mắt, bọn họ cũng không gặp lại ra cũng sắp hơn nửa tháng rồi.“Giám đốc Đường tìm tôi có chuyện gì sao? Muốn tôi trả ơn à?” Tống Vy xoay cái cổ cứng đờ cất tiếng Hạo Minh lắc ngón trỏ thon dài “Không không không, không thể để cô trả ơn sớm như vậy được, tôi tới để nói cho cô biết, Đường Hạo Tuấn đang điều tra chuyện năm đó.” “Chuyện nào?” Tống Vy cau mày, nhất thời không phản ứng kịp.“Đương nhiên là chuyện cái đêm cô và anh ta ở khách sạn vào năm năm trước rồi.” Đường Hạo Minh cười hì hì Vy lại không cười nổi, sắc mặt bỗng thay đổi, bàn tay cầm điện thoại đột nhiên siết chặt “Anh ấy...!anh ấy đang điều tra chuyện đó ư?”.
CHƯƠNG 770 Tống Vy không để ý tới cô ta, mở cửa căn phòng thứ ba. Lâm Giai Nhi cũng không tức giận. Cô ta nhìn ra, Tống Vy đã là chó mất chủ rồi, cô ta không thèm tức giận với một con chó mất chủ. Dù hiện giờ có thể Hạo Tuấn vẫn bảo vệ Tống Vy, nhưng sau này Hạo Tuấn thấy càng nhiều chứng cứ, thái độ của anh đối với Tống Vy sẽ càng thêm lạnh nhạt, cuối cùng sẽ không bảo vệ nữa. Đến lúc đó, Tống Vy sẽ bị đuổi ra ngoài! Nghĩ vậy, khuôn mặt Lâm Giai Nhi đè nén kích động mở cửa phòng thứ năm ra, cố ý lớn giọng nói “Hạo Tuấn, tôi vào nhé.” Dứt lời, khóe mắt cô ta liếc nhìn Tống Vy với vẻ khiêu khích, vào phòng rồi đóng cửa lại. Tống Vy nắm chặt tay nắm cửa phòng số ba, lòng hơi nhói đau. Đường Hạo Tuấn bỏ lại cô tới ngủ ở phòng cho khách, không nói số phòng với người vợ là cô mà lại nói với Lâm Giai Nhi. Nửa đêm nửa hôm còn để Lâm Giai Nhi vào, rốt cuộc anh đang nghĩ gì! Nhất thời, trong lòng Tống Vy dâng lên sự ghen tuông, nhìn cánh cửa phòng khách của Đường Hạo Tuấn đóng chặt, không biết đang nghĩ gì. Cô không đi tới gõ cửa, cũng không tìm Đường Hạo Tuấn nói rõ ràng nữa, vì Lâm Giai Nhi đang ở đó. Dù sao thì đây là việc riêng của họ, cô không muốn để Lâm Giai Nhi biết. Vì thế Tống Vy hít sâu một hơi, đè nén sự chua xót trong lòng, xoay người trở về phòng. Đêm nay, Tống Vy hầu như không ngủ. Ngày hôm sau lúc dậy, quầng thâm mắt đen sì, khiến hai đứa trẻ giật mình. “Mẹ ơi, mẹ…” Tống Hải Dương chỉ vào đôi mắt cô. Tống Vy lắc đầu “Mẹ không sao.” Dứt lời, cô xuống lầu cùng hai đứa trẻ. Lúc trước khi xuống lầu, cô còn không quên nhìn thoáng qua phòng khách của Đường Hạo Tuấn. Cũng không biết anh đã dậy chưa. Xuống lầu, dì Vương đang quét dọn thấy ba mẹ con, vội vàng buông giẻ lau xuống “Mợ chủ, cô cãi nhau với cậu chủ sao?” Tống Vy gục đầu xuống “Đâu có.” Chỉ là chiến tranh lạnh thôi, còn là Đường Hạo Tuấn đơn phương chiến tranh lạnh với cô. “Thế thì lạ thật!” Dì Vương nhíu mày. Tống Vy nhìn bà “Sao thế?” “Sáng nay lúc tôi thấy cậu chủ xuống lầu, hỏi sao mợ chủ còn chưa xuống, sau đó thấy sắc mặt cậu chủ rất lạ, chưa ăn sáng đã đi rồi.” Dì Vương nói. Tống Vy siết chặt lòng bàn tay “Anh ấy đi rồi sao?” “Đúng vậy.” Dì Vương gật đầu, sau đó lại hỏi “Cô và cậu chủ đã xảy ra chuyện gì phải không? Tối hôm qua tôi đã cảm thấy giữa hai người rất lạ rồi.” Tống Vy lắc đầu “Tôi cũng muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.” Bạn đang đọc truyện tại
lòng phượng song bảo vợ